Nhìn bàn tay tôi thì cô bé cười bảo:
-Em thấy lạ anh có vợ rồi mà chẳng rủ vợ đi café nhỉ, toàn đi một mình thôi. Xnxx -Hì vợ chồng anh thích thật đấy nhỉ! -Thế vơ anh cũng cho đi à? Bốn người quây quần bên mâm cơm, mẹ tôi bảo:
-Khi nào anh chị ho hai chúng tôi bế cháu đấy? Anh bận công chuyện chút, tầm sáu rưỡi giờ anh về nhé. Cố gắng thế là tốt nhưng cứ “thả” nhé, lúc nào dính thì đẻ luôn hì hì. Cô bé phục vụ gật đầu bê hai cốc café vào chỗ phục vụ rồi chạy ra ngoài lấy cái áo mưa gấp gọn đưa cho tôi. -Ai cũng có khoảng trời riêng mà em, sao có thể cấm đoán được, hơn nữa đi café thôi chứ có phải đi linh tinh đâu mà vợ không cho đi, ngay vợ anh buổi chiều thứ bảy cũng thích đi chơi một mình với tụi bạn cấp ba hoặc đi mua sắm mà không cần cùng chồng đi cùng. Tôi ậm ừ trả lời:
-Ừ! Còn anh tên Tùng nhỉ! -Thế vơ anh cũng cho đi à? một thành phố nhỏ cuối những năm 2000
Từng âm thanh trong trẻo của hai chiếc loa thùng vang lên đều đặn bài “Cuộc tình trong cơn mưa”, tôi ngồi nhâm nhi café trong một quán café giữa ngã tư đường. -Làm sao mà em biết anh có vợ rồi, lại còn nghĩ xấu cho anh vậy là thế nào? Chắc là đi một mình thế này có em nào xinh gái thì tán đúng không? Lúc này thì Thằng mới khẽ bảo:
-Chúng con kế hoạch chút, đang cố gắng dành dụm thêm ít tiền sinh xong còn lo cho cháu học mấy trường có tiếng một chút! Nhà em thì ở quê nên em thuê trọ đây luôn, em với một đứa bạn nữa.
