Tôi hứa sẽ không dùng trà đậm nữa và sẽ đi ngủ lúc một giờ. Moore nghỉ đêm đầu tiên ở khách sạn duy nhất trong thành phố. Phim sex nhat ban Ðây đó cậu thấy những cái lỗ nhỏ trên tường. Lũ chuột quấy rầy cậu nhiều hơn tối qua. Bà dọn dẹp phòng và làm điểm tâm. Bà Dempster nói với tôi cậu vẫn còn ngủ khi bà ta đến.”
“ồ, tôi không sao,” Moore cười nói. Nó bị bỏ trống quá lâu đến nỗi người ta đã thuê dệt nhiều câu chuyện ngớ ngẩn về nó. Sau bữa điểm tâm cậu lấy một quyển sách để vào túi và đi tản bộ. Cậu tìm thấy một nơi, và rồi mua vé đi đến đấy. Nhưng ông bác sĩ là một người tốt bụng và thân mật và ông trả lời ngay tức khắc, “Ðúng là bà ta, nhưng bà không muốn cho cậu biết. Tiếng động của lũ chuột đã dừng lại. “Tại sao… Mặt bà Wood đỏ bừng và nhìn sang nơi khác. Ngày thứ hai cậu bắt đầu tìm thuê một căn nhà. “Không phải căn nhà của ông Thẩm phán chứ !” bà nói, và mặt bà biến sắc trong khi nói. “Ðó chính là điều phá rối mình !” Moore cười nói. Nó tĩnh mịch hơn nhiều – nó đã bị bỏ hoang và rất vắng vẻ. Sau đó cậu ngồi trên chiếc ghế gỗ lớn bên lò sưởi và thưởng thức trà. Nó đang ngồi trên chiếc ghế cạnh lò sưởi, và nó đang trừng mắt nhìn cậu với ánh mắt căm ghét đỏ ngầu. So với con chuột khổng lồ thì bọn này thân thiện. “Tôi không nghĩ thế,” Moore nói. “Còn về riêng tôi,” bà nói, “tôi sẽ không ở đấy một mình cho dù để nhận hết số tiền trong ngân hàng.”
Sau đó bà chợt lộ vẻ hối hận. Con vật thông minh nhảy sang một bên. Và rồi nó chạy đi trong tiếng sột soạt, chút chít.
